Cuộc nổi loạn của Cyprus và Sidon Artaxerxes_III

Ngay sau thất bại này, các vua của Phoenicia, Tiểu Á và Cyprus tuyên bố độc lập. Năm 343 TCN, Artaxerxes ủy thác việc đàn áp những kẻ nổi loạn người Cyprus cho hoàng tử Idrieus của Caria, người được giao lực lượng gồm quyền 8000 lính đánh thuê Hy Lạp, 40 tàu chiến 3 tầng mái chèo, được chỉ huy bởi Phocion người Athens, và Evagoras, con trai của Evagoras già, một vị vua cũ của Cyprus.[10][11] Với lực lượng này, Idrieus đã thành công trong việc khôi phục lại Cyprus.

Artaxerxes đã tiếp tục việc trấn áp của mình, bắt đầu với những cuộc tấn công chống lại Sidon bằng việc cử Belesys, phó vương của Syria và Mezseus, phó vương của Cilicia xâm lược thành phố và để ngăn chặn sự giúp đỡ cho người Phoenician. Tuy nhiên, cả hai đều bị đánh bại dưới tay của Tennes, vua của Sidonese, người đã được hỗ trợ bởi 40.000 lính đánh thuê Hy Lạp gửi đến bởi Nectanebo II và dưới sự chỉ huy của Mentor của Rhodes. Tất cả lực lượng của người Ba Tư bị đuổi khỏi Phoenici.[11]

Sau việc này, Artaxerxes đã tiến hành chống lại Sidon ở vị trí lãnh đạo của 330000 quân, bao gồm 300000 bộ binh,30000 kị binh, 300 tàu chiến 3 tầng mái chèo, 500 tàu vận tải hoặc tàu cung cấp. Sau khi tập hợp được lực lượng này, Ông đã nỗ lực tiến hành việc lấy nhận sự trợ giúp từ người Hy lạp. Mặc dù bị từ chối giúp đỡ bởi người Athen và Sparta, ông đã thành công trong việc kiếm được 1000 lính bộ binh nặng hoplite người Thebes dưới quyền Lacrates, ba ngàn người Argives dưới quyền Nicostratus, và 6.000 người Æolian, Ionia, và Doria từ các thành phố Hy Lạp của Tiểu Á. Dẫu vậy, Sự trợ giúp như vậy chỉ là lực lượng nhỏ, chiếm không quá mười ngàn lính, và không bằng một phần 30 quân đội bản xứ của ông, nhưng nó đã được hình thành, cùng với lính đánh thuê Hy Lạp từ Ai Cập, những người đã đi theo ông ta sau đó.Ông ta đã đặt họ dưới sự chỉ huy của riêng mình, mà thành công cuối cùng của cuộc chinh phạt của ông ta là dụa vào điều này.